Không có Onuma, Malika, Wanna cũng không còn phụ thuộc vào chủ công Wilavan… đội tuyển nữ Thái Lan dưới sự dẫn dắt của chuyền hai Nootsara và phụ công Pleumjit đã trình làng với 3 mũi tấn công biên còn rất trẻ là Ajcharaporn (1995), Pimpichaya (1998) và Chatchu-on (1999) bên cạnh phụ công Hattaya hay libero Piyanut đã hạ gục Hàn Quốc với tỉ số 3-0 qua đó vào chơi tại trận chung kết Giải bóng chuyền Vô địch nữ châu Á 2017.


Pha tấn công của đối chuyền Pimpichaya.

Đây không phải lần đầu tiên Thái Lan vào chơi tại trận chung kết giải bóng chuyền vô địch nữ châu Á bởi trước đó họ từng vô địch giải đấu này 2 lần vào các năm 2009 và 2013. Có thể nói, so với các đội bóng trên thế giới và khu vực châu Á thì Thái Lan chính là đội tuyển chịu khó di chuyển và phối hợp các mảng miếng chiến thuật nhiều nhất. Ngoài các miếng tấn công biên, nhanh hay một chân sau đầu thì người Thái còn mở rộng khu vực đánh trên lưới từ 3 m xuống sâu hơn. Trong những tình huống bóng giằng co, cây chuyền hai của Thái luôn biết cách co kéo với những đường chuyền lúc giãn, lúc thu với các miếng phối hợp chiến thuật như lao len, chồng trước, chồng sau, nhanh chồng… hay những pha tấn công sau vạch 3m từ mọi vị trí luôn là nỗi ám ảnh của rất nhiều đối thủ.

Ở trận bán kết còn lại, Nhật Bản với đội hình quen thuộc vừa thi đấu tại World Grand Prix 2017 như Shinnabe, Koga, Nomoto… đã không mấy khó khăn hạ Trung Quốc với tỉ số 3-0.

Cũng trong ngày thi đấu hôm nay, sau trận thua khó chấp nhận trước Philippines, đội tuyển nữ Việt Nam phần nào gỡ lại được danh dự khi có chiến thắng kịch tính trước Kazakhstan ở trận đấu phân hạng từ 5-8. Ngày mai, Ngọc Hoa và các đồng đội sẽ có trận đấu cuối cùng tại giải trong trận đấu phân hạng 5-6 trước đối thủ khó chịu là Đài Loan